Kateikyoushi Hitman Reborn! Fans-club
~ Chào mừng các bạn đến với KHR FC ~
Hãy nhanh chóng đăng ký làm thành viên của diễn đàn nếu thích nhé ~
[T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World Loginp10
Kateikyoushi Hitman Reborn! Fans-club
~ Chào mừng các bạn đến với KHR FC ~
Hãy nhanh chóng đăng ký làm thành viên của diễn đàn nếu thích nhé ~
[T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World Loginp10
Kateikyoushi Hitman Reborn! Fans-club
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Kateikyoushi Hitman Reborn! Fans-club

Forum đã đóng cửa. Ngoại bất nhập, nội bất xuất
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Bài gửi sau cùng
TargetNgười gửiThời gian
Thông báo đóng cửa forum - Muốn biết lý do thì cứ add nick của Kam Mon Jan 30, 2012 6:48 pm
Spam Famiglia (part 4) Wed Jan 25, 2012 8:57 am
Hú hú Ai có nick zing me cho Moth kết bạn Sun Jan 22, 2012 6:06 pm
Gia đình hoạt hình của bạn Sun Jan 22, 2012 3:08 pm
[Fic viết]Devil Mafia Sun Jan 22, 2012 2:34 pm
[K+] [Non-SA] [Fic viết - Oneshot] Đừng bao giờ khóc nhé, Hibari Sun Jan 22, 2012 10:42 am
[Fic Viết][SA][T][1827][PJ27]Sinh nhật và cơn sốt. Sat Jan 21, 2012 1:37 pm
[PG13+][5927][10027] Romeo và Juliet Sat Jan 21, 2012 1:30 pm
[6927][1827] Tiên cá, thuật sĩ và gã hotboy Sat Jan 21, 2012 1:28 pm
Sự ra đi của Fuuta =)) Fri Jan 20, 2012 9:58 pm
[D18] The promise we made Wed Jan 11, 2012 4:11 pm
[Fanfic] Beautiful monster Mon Dec 19, 2011 6:48 pm
[T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World Sun Dec 18, 2011 8:46 pm
[K] [Non-SA] [Fic viết] Series Daughter of Mafia Fri Dec 16, 2011 9:29 am

[T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Tác giả

Kuroshi Miki
Kuroshi Miki
Hiện:
Member
Member
Tổng số bài gửi : 56
Euro : 3131
Giới tính : Nữ
Age : 24
Bài gửiTiêu đề: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World EmptyThu Dec 15, 2011 5:43 pm
Per đây ngar ~:


Tittle: Parallel World

Author: NoahAkita

Disclaimer: Amano Akira's characters, một vài nhân vật là của riêng tác giả

Status: Đang tiến hành

Gene: Action, có chút Humor, không thì chán lắm (thực ra nó chiếm đến 80% thời lượng fic), có hơi OOC chút chút (anh Dứa ấy mà, anh ấy sẽ cực kì trong sáng chứ không tà, đầu óc đen tối và v.v... những thứ trời ơi mà fan lục lọi trong manga ra cho ảnh :mohoi:).

Rating: 13+ (hoặc một cái gì đó cao hơn, độ bệnh hoạn của fic đến giờ khiến tác giả không thể đo nổi, nhưng fic này khá trong, cùng lắm là kiss lên má thôi)

Note: Đây là fic đầu tay, độ tự sướng làm tác giả mỗi khi viết cũng phải xịt máu mũi. Xin bà con forum tha thứ, đừng quăng gạch, chọi dép, ném cà chua, đậu phụ thối,v.v... vào tác giả.

Warning: Vì là fic PWP nên tình hình là nếu như đến một cái chap nào đó có Genre khác, tác giả sẽ để Warning lên đầu chap.

Summary: Một fic tưởng tượng trong thời gian chờ ra chap 342 thực sự của KHR (không dành cho những ai chưa đọc chap 341), tóm tắt sơ lược: Shimon Arc đã đến hồi kết, Tsuna đối đầu với Daemon, kẻ đã khơi mào chiến tranh giữa hai nhà Vongola và Shimon, thực ra hắn cũng là một trong những người Bảo vệ đời thứ Nhất?!! Tsuna, với sự giúp đỡ của những người bạn, cuối cùng cũng đã dùng XX Burner trúng Daemon và các bản thể của hắn! Cuộc chiến đã ngã ngũ????



Chap 1: Bất ngờ


Sau đòn XX Burner, khói bốc lên mù mịt. Trước giờ chưa lần nào nhiều khói đến vậy. Tsuna cảnh giác nhìn làn khói mờ dần, thủ thế chuẩn bị cho một đòn X Burner khác, vì lửa của cậu không
đủ để dùng XX Burner lần thứ ba trong cùng một ngày. Cậu vừa thở phào nhẹ nhõm vì thấy Chrome và Enma vẫn còn sống sau đòn tấn công mạnh nhất của mình đã phải vội vàng hít vào để một
lá bài Joker bay tới cắm phập trước mặt cậu:


- Decimo, ta đã nhận một đòn của cậu rồi, giờ đến ta.


- Chorme! Enma! Tránh khỏi đó! – Tsuna hét lên, nhưng đã muộn.


Chrome và Enma lập tức bị nhốt vào hai lá bài khác vừa bay lên. Chúng bay trở vào bộ bài trên tay Daemon. Một nụ cười xuất hiện trên môi Daemon, hắn ta bước ra khỏi làn khói, không một
vết xước:


- Chúng ta lại trở về điểm xuất phát, Tsuna. XX Burner quả rất mạnh vì tiêu diệt được hết các bản sao của ta, nhưng bản thể chính là ta vẫn còn đây. Lửa của ta vẫn hơi bị dồi dào đấy nhé. –
Daemon xáo bộ bài – Ta sẽ chơi với cậu trước, còn tên đệ Thập nhà Simon ta sẽ giết sau. Nhìn bộ mặt bọn chúng khi bị ta hành hạ sẽ thú vị lắm. Ah, hay là ta sẽ hành hạ chúng trước mặt cậu
nhỉ.


Mặt Tsuna biến sắc. Reborn khẽ lẩm bẩm:


- Hắn quá mạnh. Tsuna lại kiệt sức rồi. Tuyệt chiêu đó đúng là kinh khủng, nhưng vẫn chưa ăn nhằm gì với hắn.


- Không thể, chẳng lẽ không còn cách gì sao? – Mukuro thở nặng nhọc, hắn đã dùng hết số lửa của mình để giúp Chrome tạo vòng bảo vệ - Arcobaleno, làm gì đi chứ?


- Tôi... cũng bó tay thôi. Không ngờ hắn lại là loại quái vật như thế. – Reborn nhún vai. Nhưng khác với vẻ thản nhiên thường ngày, lần này cậu bất lực thật sự.


- Này! Tên động vật ăn cỏ! Không thắng được tên đó, ta cắn chết ngươi! – Hibari giận dữ.


- Cố lên, boss. – Chrome khẽ thì thầm .


- Tsuna, cậu không phải đứa vô dụng đúng không? Cậu là Vongola Decimo, hãy cho hắn thấy bạn của tớ mạnh như thế nào! – Enma đập vào bức tường chắn trước mặt.


- Cố lên, đệ Thập! Tôi ủng hộ ngài! – Gokudera hét tướng.


- Cố lên Tsuna! – Yamamoto cũng lên tiếng.


Tsuna rất muốn đáp lại sự tin tưởng của mọi người, nhưng không thể. Ngọn lửa Dying Will của cậu sắp tắt, Daemon lại còn quá mạnh, không có lấy một phần tỷ cơ hội cho cậu chiến thắng.


- Tự cậu cũng nhận ra sự chênh lệch thực lực, đúng không Tsuna? – Daemon vặn mấy ngón tay, nhẹ nhàng khẳng định suy nghĩ của cậu.


Đột nhiên, bên cạnh Tsuna xuất hiện một cánh cổng hình vòm kiểu Gothic. Một bóng người xuất hiện từ đằng sau cánh cổng, nhẹ nhàng tiến đên bên Tsuna:


- Tôi sẽ giúp cậu, Tsuna.


Tsuna ngây người nhìn cô gái đang đứng trước mặt. Băng mắt và những vết sẹo nhỏ quanh con mắt phải cũng không làm giảm nét thanh tú trên gương mặt xinh đẹp. Mái tóc đen óng phảng phất mùi hoa hồng bay nhẹ trong gió. Cô gái khẽ mỉm cười:


- Được không? Chúng ta sẽ nghiền nát tên này nhanh thôi. Nhé?


- Trông cô rất quen. – Reborn chău mày lên tiếng.


- Tôi trông quen ư? Có thể chúng ta đã gặp nhau rồi, nhưng để sau chúng ta sẽ nói chuyện nhé. – Cô gái nhún vai.


- Nói thì luôn dễ hơn là làm. – Mukuro mỉa mai.


Cô gái quay sang Mukuro. Một cái nhếch mép kiêu kì xuất hiện nơi khóe môi cô:


- Trước khi nói ra một điều gì đó, người ta nên uốn lưỡi bảy lần.


- Nufufu… Ngươi vừa nói ra cái điều mà ngươi cần phải tự nhắc nhở mình đấy. – Daemon bật cười.


- Oh, ai bảo thế? – Cô gái búng tay.


Một cột lửa phụt lên dưới chân Daemon, xuyên qua người hắn.


- Cô ta cũng là một thuật sĩ. – Reborn lẩm bẩm.


- Thứ ảo giác mạnh nhất có thể điều khiển cả cảm xúc của con người. Daemon, ta có thể hỏi ông một câu được không? – Cô gái búng tay một cái nữa, cột lửa biến mất – Niềm kiêu hãnh của ông là gì?


- Nhà Vongola hùng mạnh, tất nhiên. – Daemon nhún vai – Vì nhà Vongola, ta sẽ hủy diệt tất cả.


Cô gái chợt tiến đến một bước.


- Không phải. Nhớ lại đi. Cái tên Naritani có gợi lại cho ông điều gì không?


- Không… Chẳng lẽ… Ngươi là… - Daemon đột nhiên trở nên lúng túng.


- Đúng thế. Đừng quên ta đi dễ dàng như thế chứ. – Cô gái lại tiếp tục tiến lên, càng lúc càng gần Daemon.


Trong một cử động đột ngột, cô ta nhào đến ôm chầm lấy Daemon. Bộ bài trong tay hắn rơi xuống, tung tóe trên mặt đất. Tất cả mọi người đều kinh hoàng khi cô gái thốt lên một câu động trời:


- Cha!


- Cái gì? – Tsuna há hốc mồm – Sao có thể như thế được?


- Đó là thứ “ảo ảnh” mà cô ta nhắc đến. – Reborn nói.


- Cái đó giống điều khiển trí não hơn. – Mukuro nhận xét.


- Thứ ảo ảnh mạnh nhất có thể khiến người ta tin là sự thật. – Cô gái chợt ngửa đầu ra sau nhìn Tsuna, tay vẫn ôm chặt Daemon – Tôi sẽ giúp cậu, được không Decimo?


Một ngọn giáo xuất hiện trong tay Daemon. Hắn đâm ngọn giáo xuyên thẳng qua đầu cô gái lạ mặt. Dòng máu đỏ tươi chảy ra, nhỏ tong tong xuống nền đất. Hắn đẩy cái xác sang một bên:


- Ảo ảnh khá lắm, nhưng chưa đủ để đánh bại ta đâu.


- Đương nhiên, chỉ là để cho Tsuna thấy khả năng của ta thôi. – Cái xác ngồi dậy, đi về phía Tsuna, máu vẫn chảy đầy khuôn mặt xinh đẹp, trên đầu vẫn còn nguyên lỗ thủng của ngọn giáo – Nếu ta đang đánh thật, thì ta đã phá nát não của ngươi ra rồi chứ chẳng tiếp cận trực tiếp như vậy làm gì. Đứng từ xa an toàn hơn nhiều chứ.


Tsuna phân vân: không biết có nên tin cô gái đó? Tại sao cô ta mạnh như vậy nhưng lại không trực tiếp đánh bại Daemon? Reborn chợt lên tiếng cắt ngang suy nghĩ của cậu:


- Cô ta là ai, mục đích gì chưa biết, nhưng rất có thể cô ta sẽ giúp được cậu, Tsuna.


- Được, vậy hãy giúp tôi đi. – Tsuna quyết định ngay lập tức.


- Tốt lắm. – Cô gái nhún vai – Giờ cái cậu cần là “lực” và “sức bền”. Lửa của cậu đã gần cạn, nên tôi sẽ giúp cậu tăng “lực”. Nhưng sau cú này cậu sẽ phải “nằm” lâu đấy. Xin lỗi nhé. – Cô gái gõ mạnh vào bên trong khuỷu tay của Tsuna.


Đột nhiên, một luồng sức mạnh áp đảo xuất hiện trong máu Tsuna làm cơ thể cậu nóng bừng lên, tràn trề sinh lực. Trên contact lens hiển thị sức mạnh của cậu đã nạp đầy. Cô gái tiếp tục hướng dẫn:


- Điểm mạnh của thuật sĩ chính là ảo giác, nhưng điểm yếu cũng là ảo giác. Đầu tiên, hãy tấn công về phía bên trái một ngọn lửa bằng cái bàn. Hắn sẽ né sang bên phải, ngày trước đã có lần hắn bị tấn công vào bên trái, một vết thương nhớ đời đấy.


Tsuna phóng một ngọn lửa về phía bên trái Daemon, hắn ngay lập tức né tránh, có vẻ hơi loạng choạng vì bất ngờ.


- Bây giờ tiếp tục tấn công mắt cá chân trái, một ngọn lửa nhỏ thôi.


- Con bé kia! Ngậm mồm lại! – Daemon rít lên, bắt đầu cảm thấy lo ngại thực sự. Hắn ném về phía Tsuna và cô gái một ngọn lửa dạng lá cây tạo từ lửa rừng của Kouyou. Cô gái chặn lại bằng một cái phẩy tay.


- Làm theo lời tôi, nhanh đi Tsuna.


Tsuna tiếp tục làm theo lời cô gái. Cậu đã cảm thấy mùi của chiến thắng.


Daemon né được đòn tiếp theo, nhưng hắn đang hoang mang. Chớp thời cơ, Tsuna chuẩn bị ngay một đòn XX Burner, nhưng Daemon đã kịp biến ra một loạt năm bản sao, vây quanh Tsuna và cô gái. Tsuna cảm nhận sức mạnh đang rời bỏ cơ thể. Cậu cố gắng đứng vững trên đôi chân đang run lên vì mỏi mệt của mình. Cô gái đặt tay lên vai cậu, khẽ trấn an:


- Không sao đâu, tôi sẽ chỉ cho cậu: Điểm yếu của hắn là ở thái dương bên phải. Thật đáng tiếc, bất cứ thân xác nào của hắn cũng có điểm yếu đó. Cứ đánh trực tiếp vào đầu, hắn sẽ phải thoát ra. Phần còn lại tôi sẽ xử lí.


- Nhưng hắn là ai trong sáu người này? – Tsuna thở nặng nhọc.


- Tất cả đều là hắn. – Cô gái mỉm cười – Cứ đánh vào tên nào cậu thích. Vì đều là hắn, nhưng trúng một lượng chấn thương như nhau mà. Với điểm yếu đó thì chỉ cần đánh khẽ thôi là được.


- Ta sẽ không để bị đánh trúng dễ dàng như vậy đâu. Nufufu… – Daemon đã lấy lại sự tự tin. Bọn Daemon đồng loạt chuyển động, chúng nhào vào tấn công.


- Arcobaleno, cậu có nghĩ chúng ta sẽ thắng không? – Mukuro hỏi Reborn, giọng gần như chẳng còn chút hi vọng nào.


- Có thể lắm chứ. – Reborn nhún vai.


Cô gái đứng thẳng dậy, đưa tay tháo băng mắt. Con mắt bên phải lộ ra, sáng lên một màu trắng bạc kì lạ. Đồng tử hình chữ thập màu đen xoay tròn. Cô gái hét lên:


- Bên trái, Tsuna! Góc sáu mươi độ sau hai giây nữa.


Tsuna quay người, dồn tất cả sức mạnh vào đòn cuối cùng. Ngọn lửa bùng lên, bao trùm cả một khoảng không gian rộng lớn. Sức mạnh của ngọn lửa làm những người đang đứng phải lùi lại. Tsuna gục xuống sau đòn tấn công, nhưng cậu cố giữ cho mình tỉnh táo. Cô gái lạ mặt vẫn đứng vững, cô ta lại đeo băng mắt vào.


Daemon xuất hiện từ trong làn khói, nhưng hoàn toàn không còn dùng thể xác của Mukuro. Hắn trông mờ ảo như một cái bóng. Cô gái lạ mặt khẽ thì thầm:


- Kết thúc ở đây được rồi.


- Khốn kiếp! Chỉ một chút nữa! – Daemon nghiến răng.


- Yên nghỉ đi. – Cô gái nhẹ nhàng phẩy tay – Ông đừng mơ tưởng tới chuyện xây dựng một nhà Vongola theo kiểu đó. Nhà Vongola chỉ có thể vững mạnh như thời Primo khi Tsuna, với lí tưởng của cậu ấy, lên làm Decimo mà thôi. – Một trận địa ma thuật xuất hiện xung quanh Daemon. Hắn nhắm mắt lại, thở dài.


Hình bóng mờ ảo của Daemon dần tan biến. Cô gái lạ mặt quay sang Mukuro:


- Trở về với thân xác của ngươi đi chứ. – Con cú biến mất vào hộp vũ khí, còn cái xác Mukuro ngồi bật dậy.


- Mọi việc… cuối cùng cũng kết thúc. – Tsuna thở phào, nhưng cậu bị Reborn nhảy tới đá vào mặt.


- Cám ơn cô đã giúp chúng tôi, Noah-sama. – Reborn nói.


- Đừng dùng sama, nghe không thân thiện gì hết. – Cô gái mỉm cười – Cuối cùng anh cũng nhớ ra tôi rồi. Ah, tôi quên mất, chưa giải phóng các bạn Tsuna ra khỏi bộ bài.


- Không cần đâu, Mukuro sẽ làm chuyện đó. – Reborn nhìn Noah – Cô trở về Nhật làm gì? Có chuyện khẩn cấp sao?


- Không. Không có gì. – Noah lại mỉm cười, nhưng mắt cô ấy đượm một nỗi buồn sâu lắng – Tôi chỉ muốn giúp các cậu tiêu diệt Daemon thôi.


Mọi người ồn ào tiến lại chỗ Tsuna, chúc mừng cậu bé tới tấp. Reborn tung một đá “khuyến mãi” cho Tsuna, làm cậu lăn đùng ra lần nữa.


Riêng Noah đứng yên tại chỗ. Cô gái nhỏ nhìn lên trời, khẽ thì thầm:


- Yên nghỉ, cha nhé. Mẹ đang chờ cha lên cùng đấy.


Cô gái không biết Reborn đang nhìn mình. Cậu lẩm bẩm:


- Vậy ra đó không phải là ảo ảnh, đúng không Noah đáng thương? Cô không trực tiếp xuống tay, vì đó là cha cô mà.




Chữ ký của Kuroshi Miki

Tài sản của Kuroshi Miki



Được sửa bởi Kuroshi Miki ngày Sun Dec 18, 2011 8:43 pm; sửa lần 3.

[S]qualo
[S]qualo
Hiện:
Member
Member
Tổng số bài gửi : 217
Euro : 1695
Gia tộc : Vongola - Varia
Ring : Rain Vongola Ring
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World EmptyFri Dec 16, 2011 9:14 am
Cho mình hỏi, bạn đã xin PER của Au chưa vậy ?


Chữ ký của [S]qualo

Tài sản của [S]qualo


Kuroshi Miki
Kuroshi Miki
Hiện:
Member
Member
Tổng số bài gửi : 56
Euro : 3131
Giới tính : Nữ
Age : 24
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World EmptyFri Dec 16, 2011 1:03 pm
@ ^ : Đương nhiên là xin rồi [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World 945058907 Không thì tớ đâu có dám post bài vậy

Mà đáng ra tớ ghi cái nguồn, nhưng mà chưa đủ 7 ngày nên không ghi địa chỉ được thông cảm


Ngày 22 - 12 tớ sẽ bổ sung sau


Chữ ký của Kuroshi Miki

Tài sản của Kuroshi Miki



Được sửa bởi Kuroshi Miki ngày Sun Dec 18, 2011 8:39 pm; sửa lần 3.

Kuroshi Miki
Kuroshi Miki
Hiện:
Member
Member
Tổng số bài gửi : 56
Euro : 3131
Giới tính : Nữ
Age : 24
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World EmptySun Dec 18, 2011 8:33 pm

Chap 2: Học sinh mới



- Ai chưa làm bài tập đứng lên nào!


Tsuna uể oải đứng lên. Cùng với cậu, Yamamoto cũng đứng lên, gãi đầu. Hẳn cậu ta lại chơi bóng chày tới tận tối mịt, rồi suốt đêm toàn nghĩ tới chuyện cải thiện năng lực ném bóng của mình thì làm sao có đầu óc mà làm bài tập? Tsuna thở dài. Hôm qua, đệ Cửu đã gọi cậu đến khen ngợi chuyện đánh bại Daemon. Ông có vẻ rất vui:


- Vậy là lần này, nghi thức kế thừa sẽ không bị phá ngang nữa, đúng không Tsuna?


- … - Tsuna gần như đứng hình khi nhớ ra lần trước, nhà Shimon đã phá hoại nghi thức kế thừa nên buổi lễ đã bị tạm hoãn.


- Tsuna, cháu vẫn còn phân vân? – Đệ Cửu ướm hỏi, lông mày của ông nhướn lên.


- Không. - Tsuna lắc đầu – Giờ cháu đã quyết định rồi. Có vẻ như cháu không thể chạy trốn chuyện này. – Cậu hơi ấp úng một chút – Ý cháu là, cháu… cháu…


- Ta hiểu. – Đệ Cửu mỉm cười – Cháu muốn bảo vệ GIA ĐÌNH của mình phải không? Đúng là kể từ nay, nhiều kẻ sẽ muốn cái mạng của đệ Thập và gia đình lắm đấy.


- Để có được sức mạnh bảo vệ gia đình của mình, cháu sẽ trở thành Vongola Decimo. – Tsuna dứt khoát trả lời.


- Hay, nói hay lắm. Reborn, cậu đã thành công rồi đấy. – Một bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh đệ Cửu.


- Cô vào bằng lối nào thế? – Đệ Cửu thản nhiên hỏi, làm như thể ngày nào ông cũng tận mặt chứng kiến một người bất ngờ đứng trong phòng mình.


- Cửa chính đàng hoàng. – Noah vỗ tay – Nói hay lắm Tsuna-kun. Nhưng rất tiếc, nghi thức kế thừa sẽ không được tổ chức ngay đâu.


- Tại sao? - Tsuna ngạc nhiên hỏi.


- Tôi thích thế. – Noah nheo mắt – Được không đệ Cửu?


- Được chứ. Bây giờ Tsuna đã chấp nhận làm Vongola Decimo, trễ một chút cũng không sao. – Đệ Cửu gật đầu nhanh chóng.


- Tôi sẽ là người kiểm tra tư cách của cậu, Tsuna-kun. – Noah mỉm cười.


Tsuna thở hắt ra, tay mân mê cây bút chì. Cậu cảm thấy hơi lo lắng. Dù sao, cậu cũng chưa biết Noah sẽ kiểm tra cậu bằng cách nào. Cầu mong cho cô ta không điên khùng như Reborn.


Một học sinh đột ngột xuất hiện nơi cửa lớp, ngập ngừng lên tiếng:


- Thưa thầy, em mới tới.


- Sao em đến trễ thế? Lại không mặc đồng phục? – Thầy giáo nhíu mày.


- Lệch múi giờ ạ. Em mới về đến hôm qua. Còn đồng phục là do chưa kịp mua.


Trông thầy giáo có vẻ như không tin mấy vào lời bao biện của cậu ta, nhưng ông cũng cho qua để tiếp tục tiết học:


- Đây là học sinh mới, Neru Akita. Em ấy là học sinh trao đổi tới từ Ý. – Thầy giáo giới thiệu. Thầy phẩy tay ra hiệu cho Tsuna và Yamamoto ngồi xuống.


- Xin… xin chào. Tôi là Akita, xin được chỉ giáo. – Học sinh mới ngượng nghịu, nghiêng người qua lại như một con lắc đồng hồ. Đến từ Ý, hi vọng cậu này chẳng liên quan gì tới mafia, Tsuna thầm hi vọng.


- Được rồi, em về chỗ đi.


Học sinh mới luống cuống trở về chỗ, nhưng vừa đi đến giữa lớp, cậu ta tự vướng chân mình té đập mặt xuống đất. Mũ áo khoác của cậu ta tuột xuống, đến lúc này Tsuna mới phát hiện ra cậu ta là con gái. Cũng phải, áo khoác ngoài đen xì, rộng thùng thình, lại đội cả mũ áo lên che kín mặt, hỏi sao người khác không nhầm lẫn. Mà cô ấy còn mặc cả quần jeans nữa chứ.


Cô gái lúng túng kéo mũ áo lên, nhưng rồi nghĩ sao lại kéo xuống. Cô ấy loạng choạng đứng dậy, làm dây đeo túi xách vướng vào mép bàn. Bao nhiêu đồ đạc bên trong túi xách rơi hết ra ngoài. Mọi người trong lớp cười ồ. Tiếng cười làm cô bạn càng lúng túng, cô ấy nhặt được món này lại làm rớt món khác ra khỏi túi, loay hoay mãi gần năm phút vẫn chưa xong. Thầy giáo đứng trên bảng đã bắt đầu bực bội:


- Em đang làm gì thế, Akita-san? Muốn chơi nỗi vẫn còn khối thời gian đấy.


- Em… em xin lỗi. Em vô cùng xin lỗi! – Cô bạn mới ngượng nghịu cúi đầu trong khi vẫn còn bò toài ra đất nhặt nhạnh đồ đạc.


Tsuna nhặt khối rubik dưới chân, đưa cho cô bạn:


- Này, của bạn đây. – Sự vụng về của người mới làm Tsuna nhớ tới hình ảnh của mình ngày xưa. Thậm chí cô ấy còn hậu đậu hơn cả mình, Tsuna nghĩ, không phải là không có chút vui sướng.


- C… Cám ơn… Bạn là…


- Tsunayoshi Sawada.


- Cám ơn Sawada-san. – Cô gái mỉm cười yếu ớt. Đến lúc này, Tsuna mới nhận ra cô ấy băng kín mắt bên phải.


- Mắt bạn bị sao thế?


- À, hôm qua đang đi ngang qua công trường, không hiểu sao một cây búa lại bay tới đập cộp vào mặt. Bác sĩ nói không có gì nghiêm trọng.


- Nè, Akita-san. – Yamamoto thảy cho cô gái cái hộp bút vải.


- Ah, cám ơn... Cậu… cậu…


- Takeshi Yamamoto.


- Cám ơn Yamamoto-san. – Cô gái lại quay sang Yamamoto, cúi người cảm ơn.


- Về chỗ đi Akita-kun… à, Akita-san, thầy giáo có vẻ cáu rồi đấy. – Tsuna nói nhỏ.


- Ah, cám ơn Sawada-san…


- Thôi, về chỗ đi.




- Tớ ngồi với các bạn được không? – Giờ ăn trưa, cô bạn mới đến lại chỗ Tsuna, Yamamoto và Gokudera.


- Không. – Gokudera lườm cô gái – Con gái là chúa rắc rối.


- Tớ… tớ mới đến… Cho tớ ngồi chung với. – Cô gái ngượng nghịu.


- Bạn ngồi với Hana và Kyoko-chan ấy. – Tsuna gợi ý.


- Tớ… tớ cũng định thế, nhưng hai người đó xuống sân trường rồi. Tớ định đuổi theo, nhưng lại tự vướng vào chân mình, ngã mất.


- Thôi được, bạn ngồi kia đi. – Tsuna chỉ cái bàn đối diện Yamamoto.


- Cám… cám ơn.


- Này đệ Thập, ngài không sợ cô ta là sát thủ sao? – Gokudera hỏi nhỏ.


- Người vụng về như thế thì sao làm sát thủ được? – Tsuna gạt đi


- Ngài nên nhớ, lúc mới vào đây, Enma cũng tỏ ra yếu đuối vô cùng. – Lời nói của Gokudera nhắc Tsuna nhớ tới cậu bạn “vô dụng” giống mình. Gia đình Shimon đã trở lại Ý để giải quyết một số công việc nên họ đã nghỉ học ở trường này.


- Chẳng lẽ hỏi thẳng mặt cô ấy: cậu có phải mafia không? – Tsuna nhăn mặt.


- Tốt nhất đừng cho cô ta ngồi ở đây.


- Chẳng lẽ đuổi cô ấy đi? - Tsuna cảm thấy rối vô cùng.


May cho cậu, Kiara- một trong những hot girl của lớp- đột nhiên gọi cô bạn mới đến:


- Akita-san, đi với tụi tớ một chút nhé.


- Xin phép các bạn. – Cô gái cúi người chào, rồi vội vàng đi theo Kiara và nhóm bạn của cô ấy.


Kiara dẫn cô gái ra nhà kho bỏ hoang đằng sau nhà thể chất. Cô ả đẩy mạnh Neru:


- Mới vào đây mà xí xa xí xớn lại gần Yamamoto-kun và Gokudera-kun rồi, đúng là không biết thân biết phận.


- Xin… xin lỗi. – Cô bạn loạng choạng cố đứng vững lại, nhưng bị một nhỏ khác đẩy té ngã dúi dụi.


- Đánh cho nó chừa đi!


Đám con gái nhào vào đánh Neru. Cô gái nhỏ quằn quại như con giun đất bị xéo, co người chịu đựng những cú đạp và đá đau điếng người. Đến khi cô bạn hoàn toàn bất động, Kiara mới ra lệnh cho bọn con gái dừng tay:


- Vậy đủ rồi, gây ồn ào, đội kỷ luật mà biết thì phiền lắm. Con nhỏ này cũng chẳng kêu khóc chút nào. Nhớ đó, yếu thì đừng có ra gió!


Neru xuất hiện vào tiết học tiếp theo với khuôn mặt bầm tím, tay chân xước sát, mái tóc bạch kim rối tung. Tsuna kinh ngạc:


- Tụi Kiara đánh bạn à?


- Uh, nhưng mình không kêu cứu. Mình cũng không đánh trả. – Neru lấy trong túi ra miếng băng cá nhân hình thánh giá dán lên vết thương dưới con mắt trái.


- Sao bạn không kêu, không đánh trả? Đội kỷ luật sẽ đến mà. – Tsuna tỏ vẻ ngạc nhiên gấp bội.


- Mình không muốn gây ấn tượng ngay hôm đầu đến trường. Với lại, nếu mình đánh trả, họ sẽ chết đấy. – Neru mỉm cười.


Nụ cười làm Tsuna lạnh sống lưng. Cô gái này không đơn giản chút nào.


Chữ ký của Kuroshi Miki

Tài sản của Kuroshi Miki


Kuroshi Miki
Kuroshi Miki
Hiện:
Member
Member
Tổng số bài gửi : 56
Euro : 3131
Giới tính : Nữ
Age : 24
Bài gửiTiêu đề: Re: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World EmptySun Dec 18, 2011 8:46 pm
Chap 3: Poker



- Sao em không nói em thích bạn ấy? – Cô gái lạ mặt hỏi, một nụ cười đẹp như hoa hàm tiếu nở trên môi cô ấy.


- Em sợ. Mọi người đều bảo em là Tsuna vô dụng. – Tsuna khoang tay đặt lên đầu gối – Nhưng sao chị biết? – Cậu ngước lên nhìn người thiếu nữ đứng trước mặt.


- Chị thấy em nhìn theo bạn nữ đó. Lúc nãy em còn định mua takoyaki cho cô bé, nhưng rồi lại làm đổ mất, đúng không? – Cô gái xoa đầu Tsuna – Đừng buồn. Chị ngồi đây với em nhé.


Cô gái ngồi xuống bên cạnh Tsuna. Cậu đã ngồi trong vườn nhà cả tiếng đồng hồ, chán nản với suy nghĩ mình thật đáng xấu hổ thì cô gái đó xuất hiện. Chị ta trông rất trẻ, chỉ khoảng cấp 3 là cùng. Khi chị ấy xuất hiện trong ánh hoàng hôn, Tsuna đã nghĩ: “Thiên sứ chắc vừa giáng trần”. Chị ấy mặc váy trắng, áo khoác denim, một đôi giày búp bê, mũ rộng vành và khuyên tai bạc, một sự phối đồ phải nói là khá kì lạ, vì nó rất hợp với làn da trắng như sứ. Có vẻ gì đó không thật nơi người thiếu nữ, nhưng Tsuna không để ý. Cậu chỉ biết có người đã nhận ra tâm sự của cậu và đến đây để chia sẻ nó với cậu.


- Thử một miếng không? Hotdog đặc biệt đấy. – Cô gái đưa cho Tsuna một cái bánh hotdog rất lạ: giữa hai lát bánh là xúc xích, chuối, bơ lạc và một chút sốt chocolate bên trên. Tsuna lúng túng đón lấy cái bánh. Cậu cắn thử một miếng.


- Ngon quá. – Tsuna cười tít mắt.


- Uhm… Ngon, đúng không? Lúc nào buồn thì hãy ăn món mà mình thích, tâm trạng sẽ tốt hơn nhiều. – Cô gái cũng cười – Nhưng đừng ăn nhiều quá nhé, sẽ béo phì đó!


- Vâng! Hì hì…


Cô gái chờ cho Tsuna ăn xong cái bánh rồi mới đứng dậy, xoa đầu cậu bé:


- Chào em nhé.


- Mai này nếu không có ai lấy em làm chồng, chị sẽ làm cô dâu của em chứ? – Tsuna hỏi.


Cô gái ngạc nhiên nhìn cậu bé bảy tuổi đang chờ câu trả lời của mình. Cô khẽ mỉm cười:


- Lấy chị, em sẽ khổ đấy, vì chị không chết được.


- Em sẽ chịu khổ, vì chỉ có chị không gọi em là Tsuna vô dụng. – Tsuna rơm rớm nước mắt, sụt sịt.


- Uh, nếu như không ai không gọi em là Tsuna vô dụng, chị sẽ lấy em. – Cô gái hôn lên trán Tsuna – Rồi người con gái ấy sẽ xuất hiện. Em sẽ quên chị thôi. Không ai là hoàn toàn vô dụng cả. Nhất là Tsuna-kun.





- Sawada! Tôi đang giảng đến đâu rồi?


- Ah, dạ! – Tsuna bật dậy, mắt nhắm mắt mở. Tiếng cười ồ của cả lớp làm cậu tỉnh ngủ.


- Em sẽ phải làm thêm bài tập, Sawada. – Thầy giáo hạ giọng đe dọa. Đương nhiên, ông sẽ không đe dọa xuông.


- Xin lỗi đệ Thập. Tôi chọi giấy mấy lần mà ngài vẫn không tỉnh. – Gokudera phân trần nho nhỏ từ cuối lớp.


- Không sao, lỗi tại tớ mà. – Tsuna ngáp. Hôm qua về nhà cậu chẳng ngủ ngáy được chút nào. Reborn bắt cậu phải làm cho xong bài tập mới được lên giường. Hậu quả là đến tận ba giờ sáng cậu mới được chợp mắt chút đỉnh.


Tsuna nhớ lại giấc mơ lúc nãy. Một kỉ niệm nhỏ mà cậu đã quên đột nhiên trở lại trong trí óc. Tại sao nhỉ?



Giờ nghỉ giải lao.


Tầng thượng là thế giới của một mình Hibari Kyouya. Vào thời điểm này, không ai dám bước lên tầng thượng khu năm ba để giáp mặt cậu. Hôm nay, một ngày nắng đẹp, ấm áp và rất thích hợp để ngủ trưa, cũng thế.


Đột nhiên, cậu không nghe thấy tiếng con chim Hibird yêu quý nữa. Đôi mắt đen mở choàng, cậu bật dậy, đảo mắt nhìn quanh. Một bóng người đứng ở cửa lên tầng thượng đang vuốt ve con chim vàng óng như cục bông. Người đó mỉm cười:


- Tôi mượn phòng tiếp khách nhé.


Một tiếng động nhỏ như tiếng lá rơi chạm đất cũng có thể khiến Hibari tỉnh dậy, nhưng cậu không thể nhận ra sự tồn tại của con người này nếu không nhìn. Người đó thả con Hibird ra, nó cất tiếng hót cao, bay tới đậu trở lại trên vai cậu. Cái bóng biến mất, sau khi để lại lời chào:


- Goodbye.




- Chơi poker với tớ không, Sawada-san? Cả Yamamoto-san và Gokudera-san nữa? – Neru lấy từ trong túi xách một bộ bài còn mới để nguyên trong hộp pha lê.


- Không được, Akita-san… - Tsuna luống cuống định can ngăn.


- Yên tâm, nếu cậu không biết chơi, tớ sẽ chỉ. – Neru cười yếu ớt. – Tớ vừa tìm được chỗ này, ngồi chơi bài đã lắm. Đi theo tớ nào. – Cô gái quay người tiến thẳng ra ngoài hành lang với một tốc độ phi thường. Chưa bao giờ, kể từ khi chuyển đến đây, cô ấy đi nhanh như vậy.


- Khoan đã, Akita-san! Không được! – Tsuna đuổi theo Neru.


- Đệ Thập! Đợi tôi đã! Đừng đi theo con bé đó! – Gokudera gọi giật.


- Tớ không thể để người giống như cô ấy đi lung tung được. Cô ấy… rất giống tớ! – Tsuna hét đáp trả.


- Chờ tôi với! Đệ Thập!


Càng chạy, Tsuna càng kinh hoàng nhận ra: Neru đang tới phòng tiếp khách, mà giờ đây trở thành “đại bản doanh” của đội kỷ luật. Nếu chơi bài ở đó, nếu không tính đội kỷ luật, chắc chắn Hibari-san sẽ xuất hiện và cắn cả bọn tới chết! Không được!


Nhưng Tsuna không tài nào đuổi kịp Neru. Cứ mỗi khi cậu tăng tốc, cô ấy cũng tăng tốc, cậu đi chậm lại, cô ấy cũng đi chậm lại. Dường như Neru muốn cậu đi theo cô ấy. Cậu không muốn vướng vào rắc rối chút nào, nhất là rắc rối đó có hình dạng một chiến thần ham thích cuồng loạn việc đánh nhau, lạnh lùng và hoàn toàn không biết thương xót “động vật ăn cỏ”. Nhưng cậu không muốn người chưa biết gì như Neru lại bị “cắn chết”, cô ấy vô dụng giống… cậu, thậm chí còn hậu đậu hơn. Giúp cô ấy tránh bớt rắc rối là trách nhiệm của cậu, một người-đã-từng-rất-vô-dụng.


Tsuna dừng lại trước phòng tiếp khách. Y như rằng, Neru đang ngồi trong đó và đang xáo bài. Cô gái làm rơi bộ bài tung tóe xuống đất hai lần trước khi phát hiện ra Tsuna đang đứng bên ngoài. Cô mỉm cười yếu ớt:


- Tớ có mời một đàn anh đến chơi cùng tụi mình nữa. Ngồi đi Tsuna.


- Nghe này Akita-san. Chúng ta phải rời khỏi đây gấp…


- Hết mình nào! – Anh Ryouhei xuất hiện sau lưng Tsuna, hét lên câu cửa miệng.


- Oái! – Tsuna giật mình – Sao cậu gặp được anh Sasagawa vậy?


- Hôm qua về nhà đi ngang sân tập bóng chày, Yamamoto-san ném bóng ra ngoài suýt trúng tớ thì Sasagawa-san đấm bay quả bóng đi. – Tsuna có thể tưởng tượng ra cảnh anh Ryouhei vừa đấm quả bóng vừa hét: “Hết mình!” – Ngồi đi, Sasagawa-san.


- Lambo muốn ăn kẹo! – Lambo kêu lên.


- Lambo?!! Tại sao nhóc lại đến đây? – Tsuna há hốc mồm.


- Tớ mời. Càng đông càng vui mà. – Neru vẫy Lambo – Nhóc đó giúp tớ nhặt mấy đồng tiền xu lúc tớ vấp ngã ngoài công viên.


Đến khi tất cả mọi người đều ngồi quanh bàn thì tổng số người đã lên đến năm, nếu không kể Neru. Tsuna cảm thấy ngờ vực vì những người ngồi ở đây đều là người Bảo vệ nhà Vongola. Reborn xuất hiện từ giữa bàn khi mọi người đang chơi đến ván thứ hai (cả hai ván Neru đều thua bét):


- Nếu chơi bài thì cho cả người kia tham gia nữa.


- Kufufufu… Có vẻ vui quá nhỉ.


- Mu… Mukuro?!! – Tsuna mở to mắt, lần này thì không biết dùng từ gì để diễn tả hết sự ngạc nhiên của cậu.


- Nhìn cái gì? Trường tôi học buổi chiều. – Mukuro thản nhiên nói.


Neru lại cười nụ cười yếu ớt như mọi ngày (hôm nay còn có vẻ thảm hại hơn, chắc tại vì chơi thua nãy giờ):


- Càng đông càng vui, xin mời.


Mukuro vừa ngồi xuống, một người nữa xuất hiện ở ngưỡng cửa, lạnh lùng lên tiếng:


- Lũ động vật ăn cỏ tụ tập ở đây làm gì?


- Chơi poker, ngươi không thấy sao? Kufufu… Có vẻ như ngươi cần đi khám mắt rồi đó.


- Ngậm miệng lại, đồ đầu dứa. Kẻ nào bày ra trò này đầu tiên? – Hibari quét mắt một vòng – Hay là cả lũ đột nhiên dở hơi muốn chơi bài ngay giữa văn phòng của ta?


- Xin lỗi, là tôi. Đừng trách họ. – Neru rụt rè lên tiếng.


Vụt một cái, Hibari đã đứng ngay bên cạnh Neru. Vụt một cái nữa, cậu ta táng cho cô nàng một phát văng vào góc tường bằng cây tonfa (đến hôm nay cô nàng vẫn chưa mặc đồng phục). Tsuna há hốc miệng. Cậu vừa biết đến một cấp độ mới trong sự độc ác của Hibari: sẵn sàng đánh cả phụ nữ!


Neru ngồi tựa vào tường, có vẻ không thể tỉnh lại. Hibari bỏ mặc nạn nhân của mình, quay sang đám còn lại lạnh lùng thông báo:


- Mười giây cho các ngươi cút khỏi đây.


Như mọi lần, Reborn lại ngủ mất. Tsuna nửa muốn chạy khỏi đây ngay lập tức, vừa muốn lại đỡ Neru.


- Khoan đã.


Hibari quay lại nhìn Neru. Từ hốc mắt tối tăm u ám của cô nàng tỏa ra một sức mạnh áp đảo:


- Hibari Kyouya, cậu có dám đem “niềm kiêu hãnh” của cậu đặt cược với vận mệnh của tôi không?


- Cậu… cậu chảy máu mũi rồi kìa… - Tsuna run giọng nhắc, nhưng Neru gạt đi.


- Cậu dám không?







- Rồi… C… chia đi Gokudera-san. – Neru trở lại sự nhút nhát ban đầu, cô trao bộ bài cho Gokudera, người vừa thắng trận thứ hai – Chúng ta… sẽ chơi theo kiểu draw poker.


Tsuna nhìn những con bài của mình. Oa, tứ quý! Bốn con át nằm hẳn trong năm lá trên tay cậu! Lần đầu tiên hên như vậy!


- Ngửa bài. – Gokudera hớn hở thông báo.


Mọi người cùng nhìn chằm chằm vào bài của Hibari. Thùng phá sảnh lớn nhất: năm con mười, J, Q, K, át cùng chất cơ!


- Tiếp. – Hibari chậm rãi gom bài.


- Kufufufu… Tên này ghê gớm thật. – Mukuro nhận xét.


- Chẳng phải anh là tội phạm nguy hiểm nhất sao? Anh không biết chơi gian mấy cái này à? – Tsuna trố mắt.


- Lần đầu tiên tôi chơi cái này đấy. – Mukuro nhún vai – Hồi còn ở trong thế giới mafia, tôi có nhìn người khác chơi, chứ chưa trực tiếp học luật bao giờ.


Như thường lệ, Neru lại là người thua bét. Cô bạn chùi máu mũi, đưa tay cản Hibari:


- Nãy giờ chơi khống thế đủ rồi, giờ bắt đầu đặt cược. Hãy cược bằng thứ có giá trị nhất của mỗi người.


- Thứ có giá trị nhất? – Tsuna nhíu mày. Reborn chợt tỉnh dậy, cầm tách cà phê uống một ngụm.


- Nhẫn của Tsuna, thắt lưng của Gokudera, vòng cổ của Yamamoto, mũ giáp của Lambo, đai tay của Sasagawa, bông tai của Mukuro, vòng tay của Hibari và rubik của tôi. – Neru đặt cái rubik lúc nào cô cũng mang theo trong túi lên bàn – Hãy thử xem vận mệnh của ai lớn hơn.


Lại một lần nữa, Neru làm Tsuna cảm thấy ớn lạnh.



Chữ ký của Kuroshi Miki

Tài sản của Kuroshi Miki


Sponsored content
Hiện:

Bài gửiTiêu đề: Re: [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World [T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel World Empty



Chữ ký của Sponsored content

Tài sản của Sponsored content

[T] [Non-SA] [Sưu tầm] Parallel WorldXem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm a/A trên phải khung viết bài
Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Kateikyoushi Hitman Reborn! Fans-club :: 

Trụ sở chính

 :: 

Trụ sở

 :: 

Recruitment

 :: 

Fanfiction sưu tầm

-
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Cookies | Thảo luận mới nhất